Biển đêm quan lạn Vân Hải - Nguyễn Quốc Lập.
BIỂN ĐÊM VÂN HẢI-QUAN LẠN….
Một mình em trên biển Vân Hải đêm nay. Trăng treo lơ lững ánh trăng gầy. Nghe như biển gọi từ xa vắng mà lòng biển mênh mông sóng nước vơi đầy. Lời biển vọng về tận xa xăm. Như tiếng anh theo gió âm thầm. Đêm nay một mình em ra ngồi ngắm những chiếc lá vàng trước biển đã rơi từ chiều hôm kia người khách từ miền nào mới ra nghỉ đang nhận phòng; một người tiễn đưa bạn trở về đất liền, đường xa bao nhiêu bụi gió mà nặng lòng hạt mưa Biển đêm rì rầm sóng vỗ gợi nhớ nghìn năm lời yêu thương xưa.
Màu xanh cây lá cánh rừng thưa trên đảo trút giũ tay vàng biển đêm như náo động nằm ngang nghe trời mộng cuồng nhớ một người như kiêu hãnh làn môi nhu mỳ hình dung chớp nhoáng, chân đi trên cát rung động nhịp sương thì thầm gieo. Biển đêm -sương khói giăng mờ dãy đảo xa. Cánh thuyền neo mỏm đá. Em như trong giấc đêm nồng . Gió từ đông -bắc tới.thấm mát lạnh thấm làn da em càng chợt nhớ anh, anh ở nơi đâu ? Trăng đêm quang mây vắng ánh trăng bồng bềnh biiển đêm sóng lặng nước mênh mông Trăng soi bóng nước trăng lồng lộng, gieo hạt ánh vàng sóng biển như như động như reo lên…. Hình như có một dòng chảy thơ ngây trôi qua Villa em nghỉ…. Em như vương trong mơ, mộng mơ đầy đêm. Từ đâu xa xa con sóng tràn dâng đến. Mang sóng đa tình rồi xa bay... Dòng chảy u buồn dâng như ngoi lên,vượt ra biển lớn mặc trời đêm..
Em trở lại phòng nghỉ, giữa đêm biển động. Cuồng nộ ngàn con sóng giận dữ lòng biển sâu , em nghĩ có phải mình xa nhau, anh giận hờn, thương nhớ. Biển gầm gào dông tố dưới trăng hiền dịu êm, thì thầm với biển đêm lời tình yêu anh đó…
Xin ai bước khe khẽ – biển đêm nay đang thức. Chẳng vì em sóng bạc mãi xô bờ làm anh rón rén như yêu lần đầu, để em trải thủy triều ghi vội mấy câu thơ. Biển không nói thì anh thay gió nói, gió cũng yêu em, đêm nay trên đảo mến yêu để ngày mai em lại về đất liền lại bắt đầu cuộc đời người thợ cần mẫn, hăng say vời dòng nhựa tuôn chảy trong cái nắng ngày hè……
Vân Hải ngày 2/6/2016
Quốc Lập
|